Sau thành công của thử thách 21 ngày viết lách lần 1 trong Group Xây dựng sự nghiệp từ viết lách, mình đã tổ chức thử thách 21 ngày viết lách lần 2 vào tháng 3 vừa rồi. Và kết quả cũng thành công ngoài mong đợi. Trong 40 bạn đăng ký tham gia thì 20 bạn đã dành chiến thắng. Con số quá tuyệt đúng không nào?

Khi mới bắt đầu thử thách hẳn nhiều bạn nghĩ 21 ngày viết lách quá dễ dàng đúng không? Thế nhưng khi bắt tay vào làm mới thấy nó không phải là chuyện đơn giản. Có ngày mệt mỏi, bí ý tưởng, chán nản khiến bạn không muốn viết một chút nào. Nhưng rất nhiều bạn đã chọn cách đối mặt và vượt qua để hoàn thành xuất sắc thử thách này.

Hơn cả việc tạo dựng thói quen viết, mình nhận thấy rằng nhiều bạn đã có được sự thay đổi tích cực hơn trong cuộc sống. Đây là động lực rất lớn để mình tiếp tục duy trì và phát triển các hoạt động trong group.

Dưới đây, mình xin chia sẻ lại một số bài học của các bạn chiến thắng thử thách 21 ngày viết lách để các bạn tham khảo, biết đâu lại học được điều gì đó!

Mình học được gì sau thử thách 21 ngày viết lách?

Viết là quá trình đầy thú vị – Nguyễn Hằng

Ting ting mình đã viết được 21 ngày rồi ấy. Không biết mình có duy trì việc viết tiếp hay không, nhưng nhìn lại việc tham gia thử thách viết cũng khá thú vị.

Ngày đầu chị Thủy Trà đăng thông báo mình đã do dự khá nhiều, chỉ share bài ở chế độ riêng tư rồi suy nghĩ xem có nên tham gia không. Mình không thực sự tin tưởng vào sự kiên trì của bản thân lắm. Như đã nói trong bài viết ngày 4 “Mình vẫn chưa tìm được cách để kiên trì thực hiện một điều gì đó”, thời gian mình kiên trì thực hiện một công việc nào đó trung bình là 7 ngày. Vì vậy việc tham gia thử thách viết 21 ngày viết lách là một điều mình không dám chắc.

Cho đến ngày đầu tiên bắt đầu thử thách, không khí đặt cược sách, đăng ký tham gia khiến mình cảm thấy bản thân không thể cứ lo sợ mãi được. Mình lo gì đâu? Tiếc cuốn sách yêu thích mình đặt cược? Hay sẽ cảm thấy mất mặt khi đăng ký mà không làm được? Mình cứ lo lắng mãi rồi cứ liều mình đăng ký, rồi tự nhủ với bản thân rằng, nếu lỡ có không viết đủ thì chắc cũng chẳng ai để ý đâu. Tham gia thử thách cũng là một cơ hội để thử thách sự kiên trì của bản thân cơ mà.

Cảm giác đến ngày thứ 21 nhìn lại 20 bài viết trước đây, quá trình viết bài cảm thấy thú vị lắm. Ngày đầu tiên thì lo không bắt đầu nổi, tự nhủ với bản thân rằng mới ngày đầu đã bỏ thì nhục quá. Những ngày tiếp theo thì có những hôm mình đi làm về muộn, có hôm say xe, bận đi ăn cưới, thiếu ý tưởng viết bài, về quê không mang máy tính, buồn ngủ… có rất nhiều “lí do chính đáng” mà mình muốn từ bỏ việc tham gia thử thách.

Nhưng rồi lại tự nhủ rằng “chả lẽ viết được 7, 8 ngày lại bỏ”, “viết cũng không tốn nhiều thời gian lắm đâu”, “không nghĩ được ý tưởng thì viết suy nghĩ linh tinh của mình trong ngày cũng được”…Có lẽ mục tiêu lớn nhất của mình khi tham gia thử thách là “viết đủ 21 ngày – hoàn thành thử thách” nên mình cũng không quá lo lắng về sự thống nhất trong chủ đề viết, cũng không đặt nặng yêu cầu về nội dung, nên mới có thể kiên trì đến ngày hôm nay được.

Thực sự cảm ơn chị Thủy đã có một thử thách hay như này. Cảm ơn những anh chị trong nhóm viết nhiều bài viết hay thực sự, khiến mình có động lực viết bài trong những ngày tiếp theo, cố gắng để viết được những bài viết chất lượng như mọi người.Hi vọng kết thúc thử thách mình vẫn duy trì việc viết bài hàng ngày. Đọc được nhiều chia sẻ thú vị của mọi người trong nhóm hơn nữa. Yêu thương mọi người ❤

21 ngày viết lách 1

Viết cho chính mình một cách chân thật – Nguyễn Thiên Ý

Mình đã dạo lại hết 20 bài của chính mình, gặp lại những người bạn ngày 1, ngày 2, ngày lọ ngày chai rồi đến ngày hôm qua. Mình bỗng nhận ra, mình xổ chữ cho mình nhiều ghê chứ bộ. Nhiều bài tự sự, vỡ toang cảm xúc cho chính mình. Không biết mọi người đọc có mệt không, chứ nhiều lúc đọc lại mình cũng thấy mệt nữa.

Đúng ra, mấy ngày đầu mình đã định thực hành viết morning pages, viết cho chính mình, viết không phán xét, viết không sửa đổi. Nhưng rồi đọc lại thấy nó ghê quá, không hiểu gì cả, nên mình tem tém lại, làm cho nó dễ hiểu hơn, dù vẫn viết cho mình, cho mọi thứ tuôn trào ra, không để ứ đọng trong này nữa.

21 ngày viết lách, mình đã học cách viết không phán xét, thậm chí là không sợ mọi người phán xét. Mình chọn chân thành và thật thà nhất với câu chữ của chính mình. Ngày thường viết cho người ta nhiều rồi, gồng lên bẻ chữ uốn câu nhiều rồi, giờ là lúc mình thả tự do cho chính mình thôi. Mình nghĩ vậy, chúng ta luôn cần điều này, để cân bằng nghiệp viết. Nếu mà, những chân thành và thật thà này, những câu chữ tự do này có làm mọi người thấy khó chịu, hay bất kì một cảm xúc không hài lòng nào đó. Mọi người có thể thoải mái bày tỏ, mình luôn lắng nghe những đóng góp từ mọi người. Còn tiếp nhận đến đâu, tùy thuộc vào cái giếng và bầu trời của mình haha.

Cho phép mình ngu muội, để nhảy qua một cái giếng to hơn nha mọi người ^^ Cuối cùng, em dành lời cảm ơn sâu sắc đến người bày trò, đã tặng em một cái giếng bự hơn cái em đang có. Em đã nhảy qua nó và ở suốt 21 ngày rồi. Chắc cũng đến lúc em cần tìm cái giếng bự hơn, ví dụ cái giếng bốn-mươi-hai-ngày chẳng hạn ^^.

21 ngày viết lách 1a

Rèn luyện kỹ năng hoàn thành mọi việc khi bắt đầu – Vũ Lại Huyền

Trước đây mình thưởng có thói quen không hoàn thành bất cứ việc gì. Mình rất hay nản và bỏ cuộc giữa chừng. Mình đi tìm hết thứ nọ đến thứ kia để thấy niềm yêu thích đam mê. Mỗi thứ mình thấy thích một chút và có lẽ chưa đủ yêu nên chưa thể đi đến cuối con đường. Cho đến khi mình biết đến chị Linh Phan, đọc những bài viết của chị, mình dần thấy được cảm hứng cho việc viết. Mình đăng ký học từ tháng 12 và đến giờ vì nhiều lý do mình vẫn chưa hoàn thành việc nộp bài tập. Thế nhưng chưa một giây phút nào mình có suy nghĩ bỏ viết mặc cho những biến cố trong gia đình đang bủa vây.

Khi biết đến Trà, lúc đó mình cũng bắt đầu quay trở lại với việc rèn thói quen viết và trả bài cho chị Linh. Cũng may vào đúng lúc có thử thách 21 ngày viết lách đã giúp mình rèn luyện tốt thói quen. Mình còn 2 ngày nữa mới kết thúc hành trình 21 ngày viết lách đầu tiên này. Và mình vẫn cứ tiếp tục để kết thúc hoàn thiện. Mình rất vui vì mình bắt đầu viết không chờ cảm hứng. Mình vui vì mình đã bắt đầu rèn luyện kĩ năng hoàn thành mọi việc khi mình bắt đầu. Mình vui vì mình đang tốt hơn lên mỗi ngày.

Thời điểm này mình chưa biết mình sẽ viết về cái gì hay tương lai mình viết như nào, trở thành ai và kiếm được bao nhiêu tiền. Mình chỉ biết viết và viết. Mình viết cho bản thân mình, viết để trải lòng, viết để sống một cuộc sống tích cực hơn. Mình viết vì mình yêu nó. Một tình yêu đang được xây đắp vun vén từng ngày.

Cảm ơn Trà vì đã tạo một thử thách vô cùng ý nghĩa.

Cảm ơn mọi người trong nhóm đã luôn ủng hộ động viên bài viết của nhau.

Cảm ơn vì mình đã có thêm những người bạn mới.

Cảm ơn vì tất cả tình yêu viết lách của mọi người.

21 ngày viết lách 1d

Viết giúp mình rèn luyện tư duy và diễn đạt – Hà My

Vậy là trải qua 21 ngày viết. Mình đã được gì?

1. Mình nhận thấy rằng mình cũng có thể viết nếu tập trung và có mục tiêu rõ ràng. Mục tiêu hôm nay chính là cho ra bài mỗi ngày.

2. Mình đọc nhiều hơn và luyện thói quen đọc hàng ngày, đọc một cách chất lượng tập trung chỉ không chỉ là đọc lướt qua như lướt Facebook vì nó không lưu lại trong đầu. Nếu lúc trước thay vì tranh thủ thời gian rảnh khi đang nấu ăn, có vài phút để chờ nồi canh hay kho cá thì mình sẽ lướt fb hay kiểm tra tin nhắn, nhưng giờ thì mình sẽ đọc sách hay đọc một trang web nào đó có nghĩa hơn để lấy chất liệu cho những gì mình viết.

3. Viết giúp mình rèn luyện tư duy và diễn đạt suy nghĩ một cách mạch lạc hơn. Sau cùng và sắp xếp chúng hợp lí để cho ra bài viết. Nếu không viết thì mình chỉ nghĩ thôi và không bao giờ viết ra, không lưu lại được các ý tưởng.

4. 21 ngày viết lách cũng giúp mình thức dậy sớm hơn. Mình trân trọng thời gian hơn và tận hưởng một ngày trọn vẹn. Hạnh phúc hơn.

5. Mình có thêm 3 người bạn chất lượng trong nhóm.

Thật sự rất tuyệt vời sau khi tham gia thử thách 21 ngày viết lách. Cảm ơn các bạn rất nhiều.

21 ngày viết lách 1q

21 ngày làm “tình” với chữ – Thúy Ngô

“Cả một bầu trời thương nhớ
Chuyện tình thật đẹp đôi ta
Người hằng ở trong tâm trí
Trong mỗi nhịp thở nơi đêm rồi ngày”

Một thói quen được hình thành rất tự nhiên sau 21 ngày viết lách. Ban đầu mình khá đặt nặng vào nội dung và con chữ, nhưng rồi thấy không được thật, thế là mình để cho tâm trí thoải mái, cứ nghĩ gì thì viết ra. Bây giờ ngồi xem lại tệp dữ liệu mình lưu trữ về những sản phẩm của mình, thấy thật thú vị.

Mình đã xây dựng được một góc nhỏ, một kho tàng xinh xắn cho tâm hồn của mình. Tất cả những việc diễn ra trong cuộc đời mình đều là có một không hai cả, đều là duy nhất, đều rất tuyệt vời.

21 ngày, kết thúc bằng con số 1 cũng diễn tả được chặng đường này là chặng đường tuyệt vời đầu tiên, có một không hai, mở màng cho hành trình dừng lại tìm hiểu sâu sắc bản thân mình, một sự nổ lực chiến thắng bản thân, một sự loay hoay hoang mang trong suy nghĩ và rồi mỉm cười “cứ viết thôi”. Điều gì tuyệt vời thì mình nên lưu trữ lại chứ nhỉ?

21 ngày, mình đã có 21 sản phẩm rất đẹp, cho dù đó là những dòng cảm xúc vui buồn, lên xuống, hào hứng tụt dốc, thì mình đã thật sự được “LÀM TÌNH” với con chữ một cách rất tự nhiên. Chính những con chữ đã dạy cho mình biết sự thân mật – Cội nguồn của Hạnh phúc. 21 ngày mình được lả lơi, lả lướt, trần trụi, mân mê tâm trí thông qua những dòng suy nghĩ, với bảng chữ cái, với sự lắp ghép, lắp ráp, các câu từ.

21 ngày “LÀM TÌNH” với “CHỮ”

21 ngày viết lách 1c

Để đi đường dài, nhìn vào quãng ngắn – Thuy Lee

Lúc bắt đầu thử thách, quả thực mình không nghĩ gì đến đích.
Ngày thứ 2 của thử thách, mình đã thấy è cổ, nhăn nhó eo ôi khó phết nhờ.
Ngày 3,4,5 của thử thách, mình siêu bận và đến tối muộn mắt nhíu lại đầu không còn suy nghĩ được gì mới bật được máy tính lên để gõ.
Từ ngày 15 trở đi, mình thấy “ ôi chỉ còn vài ngày nữa thôi à”. Và bắt đầu thấy tiếc tiếc.

Những điều mình học được từ thử thách 21 ngày viết lách:

1. Sự cam kết: cũng chỉ vì một câu “ Mình làm được. Giờ mà dừng á? Noooooo” . Mình cứ đi tiếp và đi tiếp mỗi ngày thôi. Có khi đã dừng lại giữa chừng cuộc hội họp với bạn vì “Em phải vào viết cái đã”. Mình một lần nữa chứng nghiệm câu “ Nếu thực sự muốn thì chắc chắn sẽ sắp xếp được”. Tới ngày hôm nay, ngày cuối cùng thì mình đang lên đường tham gia khoá thiền từ sáng sớm và không sử dụng điện thoại, mình đã viết từ tối hôm trước vì không chắc sáng mai có thể dậy thật sớm được không =)). Vậy mà sáng nay khoá thiền báo huỷ, thế là mình được ngồi đọc lại bài viết một lần nữa trước khi gửi đi.

2. Vượt qua sự cầu toàn: Khi viết xong chắc chắn tiếng nói của “Người phán xử” bên trong mình sẽ cất lên và chỉ trích bài viết. Mình hiểu tiếng nói này vẫn luôn ở đó khắp nơi trong mọi khía cạnh của cuộc sống, nó ở đó để giúp mình phát triển hơn, hoàn thiện hơn, giúp các sản phẩm của mình tốt hơn. Nhưng khi đặt sự cam kết đều đặn lên trên, mình hạ bớt kì vọng vào bài viết. Cứ viết được đã rồi tính tiếp. Có nhiều hôm mình thấy bài không hay. Nhưng cũng không sao, quan trọng là có bài nộp đã.

3. Vượt qua “cảm hứng”: Trước đây mình cũng thích viết, nhưng lúc có ý tưởng thì đang đi xe hay bận gì đó. Mình lên lịch giờ viết thì tới lúc ngồi vào bàn lại không có hứng, không viết được ra ý tưởng đó. Thế là kế hoạch viết cứ lõm bõm và tắt bụp. Ở thử thách 21 ngày viết lách, có muốn hay không thì mình cũng viết.

4: Có người đồng hành/ làm chứng sẽ giúp mình cam kết tốt hơn: Mình vốn có nhiều thói quen và cố gắng duy trì mỗi ngày như: dậy sớm, thiền 1h, tập yoga,… Nếu chỉ một mình làm thì mình đi được một đoạn nhưng nản dần, nản dần và khó duy trì dài lâu. Thói quen nào có người thấy, có người làm cùng thì mình sẽ có động lực làm đều đặn hơn hẳn, cái này là do sĩ diện chăng ?;)). Mình ngày càng nghiệm rõ tại sao ở nhà Phật, Phật nói 3 điều quan trọng nhất: Phật, Pháp, Tăng (quy y tam bảo là quy y ba điều này). Tăng đoàn quan trọng cực kì để giúp nâng đỡ nhau khi ai đó nản lòng. Và bởi chúng mình đều là người, đều có lúc nản lòng cả hix hix.

5. Để đi đường dài, nhìn vào quãng ngắn: Mình không hề sốt ruột hay đếm ngày, nhớ mỗi ngày mình đều phải lùng vào tìm post cũ để xem là bài thứ mấy rồi cơ. Mình chỉ biết rằng mỗi ngày có nhiệm vụ viết và mình PHẢI viết. Cái này rất giống với cách mình làm việc trong cuộc sống: tập trung vào intention ( định hướng) và đi theo nó, tận hưởng con đường chứ không tạo destination đích đến (cơ bản không biết tạo destination/target ra sao cho đúng nên target của mình chỉ đo bằng sự đều đặn:))). Mà có lẽ vì vậy nên tinh thần khá thoải mái với thử thách.

Mình muốn bày tỏ:
– Cảm ơn chính mình vì đã sắp xếp, đã viết đến ngày hôm nay.
– Cảm ơn chị Thuỷ Trà vì trải chiếc chiếu này để anh chị em được viết và thực hành viết.
– Cảm ơn những bài viết của mọi người. Đọc ở đây mới thấy mình không cô đơn. Có rất nhiều người đang viết ở ngoài kia. Mình chưa đọc hết các bài của mọi người đâu, nhưng đã thấy chạm với một số bài.

21 ngày viết lách 1g

Đọc những dòng chia sẻ trên, bạn có thấy hào hứng và muốn tham gia thử thách 21 ngày viết lách không? Sắp tới trong Group Xây dựng sự nghiệp từ viết lách, mình sẽ tổ chức một thử thách khó nhằn hơn đó là 90 ngày viết lách. Bạn nào muốn thách thức giới hạn bản thân và rèn kỹ năng viết thì tham gia nhé!

5/5 - (1 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.